Con
đường cách mạng Hồ Chí Minh
“
Độc lập, tự cường và sáng tạo”
Ngày
5-6-1911, người thanh niên yêu nước Nguyễn Tất Thành, tức lãnh tụ
Nguyễn Ái Quốc - Hồ Chí Minh, đã rời đất nước ra nước ngoài (phương
Tây) đi tìm con đường cứu nước phù hợp, đúng đắn. Sau khi đi qua nhiều nước,
tại Pa-ri, đầu năm 1919, Nguyễn Tất Thành gia nhập Đảng Xã hội Pháp (thành viên
của Quốc tế II), tìm hiểu về cuộc Cách mạng Tháng Mười Nga.
Ngày
18-6-1919, thay mặt những người Việt Nam yêu nước, với tên gọi mới Nguyễn Ái Quốc
gửi bản yêu sách 8 điểm tới Hội nghị Versailles (Vécxây) đòi những quyền dân tộc
tự quyết. Ý chí tự lực, tự cường và khát vọng về quyền sống chân chính của dân
tộc mình được bồi đắp trong tư tưởng và sự nghiệp đấu tranh của Nguyễn Ái Quốc
và lan tỏa trong mọi người Việt Nam yêu nước.
Tháng
7-1920, trên báo L’Humanité (Nhân Đạo), Nguyễn Ái Quốc đọc được toàn văn tác phẩm
của V.I.Lênin: Sơ thảo lần thứ nhất những Luận cương về vấn đề dân tộc và vấn đề
thuộc địa và nhận thấy tác phẩm “là cái cần thiết cho chúng ta, đây là con đường
giải phóng chúng ta”.
Điểm
nổi bật trong tư tưởng của Nguyễn Ái Quốc - Hồ Chí Minh là giành độc lập cho
dân tộc gắn liền tất yếu với thực hiện quyền tự do, dân chủ, hạnh phúc của đồng
bào. Ý chí tự lực, tự cường, quyết tâm đấu tranh vì nền độc lập và phát triển đất
nước của Nguyễn Ái Quốc là rất rõ ràng, không thế lực cường quyền nào có thể đe
dọa và dập tắt. Một điểm rất quan trọng nữa trong tư tưởng của Nguyễn Ái Quốc về
ý chí tự lực, tự cường là không phụ thuộc vào người khác, vào lực lượng bên
ngoài, có quan điểm độc lập về những vấn đề quan hệ quốc tế.
Ý
chí tự lực, tự cường trong tư tưởng của Nguyễn Ái Quốc có điều đặc biệt là phải
đánh giá và thấy rõ sức mạnh của tinh thần yêu nước và chủ nghĩa dân tộc chân
chính của người Việt Nam. Ở một nước thuộc địa như Việt Nam, mâu thuẫn giữa dân
tộc Việt Nam với thực dân, đế quốc cai trị là vô cùng gay gắt. Cần phải nhận thức
đúng đắn vấn đề đấu tranh giai cấp và đấu tranh dân tộc ở các nước thuộc địa.
Làm sao tạo nên sức mạnh to lớn của tinh thần dân tộc chống đế quốc, thực dân.
Cần phát triển ý chí tự lực, tự cường của cả một dân tộc.
Mùa
Xuân năm 1930, lãnh tụ Nguyễn Ái Quốc - Hồ Chí Minh sáng lập Đảng Cộng sản Việt
Nam. Đảng đã thông qua Cương lĩnh chính trị đầu tiên do Nguyễn Ái Quốc soạn thảo
và đưa ra thảo luận. Cương lĩnh ngắn gọn, rõ ràng và thể hiện rõ tinh thần độc
lập, tự chủ, phù hợp với hoàn cảnh thực tiễn Việt Nam.
Ngày
28-1-1941, lãnh tụ Nguyễn Ái Quốc - Hồ Chí Minh trở về Tổ quốc, cùng Trung ương
Đảng lãnh đạo phong trào cách mạng giải phóng dân tộc, giành độc lập, tự do.
Người chủ trì Hội nghị Trung ương 8 họp ở Cao Bằng quyết định những vấn đề lớn
của cách mạng. Hoàn chỉnh đường lối, đặt nhiệm vụ giải phóng dân tộc lên hàng đầu.
Ý chí tự lực tự cường,
khát vọng độc lập, thống nhất Tổ quốc được Hồ Chí Minh giáo dục sâu sắc trong
toàn Đảng, toàn dân, toàn quân trong cả nước, thực hiện cho được thống nhất, độc
lập hoàn toàn và xây dựng chủ nghĩa xã hội. Khi miền bắc bước vào thời kỳ quá độ
lên chủ nghĩa xã hội năm 1954, nhiệm vụ xây dựng và phát triển đất nước là rất
lớn lao và trong điều kiện cho phép để chăm lo đời sống hạnh phúc của nhân dân.
Nhiệm vụ xây dựng chủ nghĩa xã hội được đặt ra trực tiếp và đó là con đường
phát triển tất yếu của đất nước và dân tộc đã được Hồ Chí Minh đặt ra từ năm
1930 khi thành lập Đảng. Xây dựng chủ nghĩa xã hội như thế nào đã được Hồ Chí
Minh đặt ra trên cơ sở nhận thức khoa học đúng đắn lý luận chủ nghĩa Mác -
Lê-nin phù hợp thực tiễn Việt Nam. Tinh thần độc lập, tự chủ, tự lực, tự cường
và khát vọng phát triển đất nước đã thể hiện nổi bật trong tư duy và hành động
của Hồ Chí Minh./.